ĐẶC SẢN ECOPARK LÀ GÌ

Hồi tháng 9 năm ngoái em và chồng quyết định chuyển về Eco “ở thử xem thế nào”, một phần vì quá sợ khói bụi và tắc đường ở Hà Nội, một phần vì thấy “đồn” Eco XANH. Em thì trước khi chuyển về đây chỉ đi cafe duy nhất 1 lần bên GĐ1, còn ông chồng Mỹ của em thì còn không biết 1 tí gì về Eco, chỉ thấy em bảo là “xanh lắm”, thế là thanh niên gật đầu về đây. Bọn em ở GĐ2 nên dù không được xanh mướt như GĐ1 nhưng bù lại quán xá đông đúc, có Hồ Thiên Nga… nên từ những ngày đầu tiên về đây, bọn em thấy rất hạnh phúc.

nguồn nhiếp ảnh Phí Đức Toàn cư dân ecopark


Nhưng hoá ra “đặc sản” Eco không phải là cây, mà là 1 CỘNG ĐỒNG – thứ mà chỉ đến khi ở đây em mới chiêm nghiệm được. Từ hồi về đây, em chưa từng nghe thấy mọi người tranh cãi, xô xát hay dù chỉ là to tiếng – mọi thứ ở Eco cứ nhẹ nhàng, yên bình đến mức nhiều lúc em sợ mình sẽ “đù” đi mất 😆
Ở Eco, em thấy người ta tin tưởng nhau hơn (chả thế mà nhiều chị bán hàng toàn treo đồ ở cửa rồi bảo chuyển tiền sau cũng được).
Ở Eco, em thấy nếu có lỡ mất đồ, người ta có hy vọng sẽ tìm lại được sớm.
Ở Eco, em thấy những người chấp nhận sống xa Thủ Đô dù đi lại bất tiện, vì họ muốn chọn một cuộc sống xanh và sạch cho con em mình – nghe thì dễ nhưng thực ra chả phải phần nhiều người ta vẫn đổ ầm ầm về thủ đô hoa lệ?
Ở Eco, vợ chồng em được yêu thương và ưu ái nhiều, chẳng phải vì là thầy cô giáo của nhiều anh chị hoặc của các con- mà có lẽ đơn giản chỉ vì cộng đồng mình vậy. Những ngày đầu bầu bí, em được nhiều chị cho mượn sách (mà giờ em vẫn còn chưa kịp trả 😉), những ngày sắp sinh này, em vẫn được tặng, được cho đồ em bé… từ những mẹ hoàn toàn xa lạ.

Ở Eco, từ một người không hề quen biết bất cứ ai, đến giờ sau hơn nửa năm sống ở làng, em thật sự cảm thấy hạnh phúc và biết ơn vì mình may mắn có được những người anh, người chị, người bạn thật sự. Chỉ đơn giản là giáo viên dạy tiếng Anh, rồi thành chị em của nhau, là người đồng hành cùng vợ chồng em khi mua căn nhà đầu tiên trong đời, từ đặt cọc, đến khi xuống tiền, đến khi sắm đồ, mua cây, rồi khi ngã xe, tai nạn … cũng biết có người để gọi.

Và dù, có những anh chị dù chưa một lần gặp trực tiếp, nhưng được là giáo viên của mọi người là may mắn của bọn em. Dù có tin hay không nhưng hoá ra cái thứ năng lượng tích cực và yêu thương lan toả từ một ai đó có thể truyền đến người khác, dù chỉ là những cuộc gọi qua Zoom mỗi ngày. Bọn em là giáo viên, mà hoá ra cũng là học trò.

Những ngày này, khi chuẩn bị đón thành viên mới tại Eco, chỉ mong mọi người sẽ vẫn yêu thương nhau như thế, để cả trẻ em và người lớn chúng ta sẽ luôn hạnh phúc tại nơi mình sống.
Em biết những ngày qua có nhiều việc khiến nhiều anh chị bức xúc… nhưng em nghĩ ở đâu cũng có vấn đề cả, nhưng chỉ cần còn con người, còn cộng đồng, cùng đoàn kết thì Eco sẽ luôn là nhà.

Hy vọng cộng đồng mình sẽ mãi đoàn kết và yêu thương nhau như thế(tr

Tin bán mới nhất:

Bình luận:

Chưa có bình luận nào.